Lúc 3 giờ sáng, hộp thuốc lá đã hết, dãy số trên màn hình vẫn đang nhấp nháy: -41万. Điện thoại không ngừng rung, không phải là cảnh báo biến động thị trường, mà là tin nhắn thúc giục trả nợ. Lúc đó tôi mới hiểu, trong thị trường này, hoặc là bị nuốt chửng, hoặc là tự rèn luyện cho mình một khả năng.
Tôi cũng từng như phản xạ có điều kiện, chăm chăm nhìn vào ảnh chụp lợi nhuận người khác khoe, trong lòng cực kỳ sốt ruột. Luôn cảm thấy mình còn kém vài bước. Cho đến một đêm nọ, tôi mới hiểu ra — nơi này không bao giờ thương xót những người vội vàng, chỉ thưởng cho những người bình tĩnh. Điểm ngoặt của tôi bắt đầu từ việc tự nói với bản thân "đủ rồi".
**Việc đầu tiên: kiểm soát ngón tay, rồi mới bàn đến lợi nhuận**
Trước đây tôi cũng từng tin vào một huyền thoại về việc lật ngược tình thế, kết quả thì sao? Mỗi lần đều trong cảm xúc mà cắt lỗ. Sau đó tôi cứng rắn kéo tất cả các lệnh giao dịch ra xem: rõ ràng đã đặt dừng lỗ mà sao vẫn phải thủ công hủy lệnh? Lấy chút lợi nhuận rồi vội vàng chạy, thua lỗ thì cứ giữ chặt cổ, không buông bỏ? Các quy luật đều ở đó, tôi lại phớt lờ chúng.
Trong hai tháng, tôi từ bỏ ý nghĩ "đánh tất tay", bắt đầu làm một việc: để quy tắc thay thế cảm xúc trong quyết định. Sống sót mới có cơ hội tiếp theo.
**Việc thứ hai: luôn giữ lại đạn dược**
Đã thấy quá nhiều người trong thị trường vui chơi thỏa thích, vét sạch tài sản, khi thị trường đảo chiều, thậm chí không còn cơ hội lật ngược. Phương pháp của tôi nghe có vẻ quê mùa, nhưng hiệu quả:
Chia tiền thành ba phần để dùng, mỗi lần chỉ động một phần tối đa. Không sao nếu chọn sai hướng, còn có bước sau. Chỉ thêm vào vị trí có xác suất cao, càng thêm cẩn trọng, luôn giữ lại một nửa để đối phó với tình huống bất ngờ. Giao dịch còn cần tư duy ngược lại — khi mọi người đổ xô điên cuồng, tôi lặng lẽ giảm bớt vị thế, khi thị trường tuyệt vọng, tôi bắt đầu quan sát. Đây không phải là dự đoán cao siêu, chỉ là để lại cho mình một lối thoát.
Bạn sống đủ lâu, cơ hội tự nhiên sẽ đến gõ cửa.
Xem bản gốc
Trang này có thể chứa nội dung của bên thứ ba, được cung cấp chỉ nhằm mục đích thông tin (không phải là tuyên bố/bảo đảm) và không được coi là sự chứng thực cho quan điểm của Gate hoặc là lời khuyên về tài chính hoặc chuyên môn. Xem Tuyên bố từ chối trách nhiệm để biết chi tiết.
14 thích
Phần thưởng
14
7
Đăng lại
Retweed
Bình luận
0/400
OnlyOnMainnet
· 6giờ trước
Chết rồi, tôi thực sự cảm nhận được đoạn -41 vạn... Nhưng bây giờ đã hiểu rồi, chơi tất tay thật sự là câu hỏi dễ dàng.
Trời ơi, đoạn -410,000 thật sự là đỉnh cao, tôi cũng đã trải qua cảm giác tuyệt vọng vào lúc 3 giờ sáng đó
Anh em, tôi đồng ý với ý tưởng về việc giữ một phần ba vị thế này, nhưng thực hiện thì thật sự thử thách tính người
Xem bản gốcTrả lời0
HappyToBeDumped
· 13giờ trước
Hmm... Tôi thực sự đồng cảm với khoản 410,000 đó, hiện vẫn đang trả nợ, ha
Xem bản gốcTrả lời0
MainnetDelayedAgain
· 13giờ trước
Theo dữ liệu trong cơ sở dữ liệu, đã trôi qua bao nhiêu ngày kể từ đêm -410,000? Đề xuất ghi vào kỷ lục trì hoãn trả nợ của Guinness.
Xem bản gốcTrả lời0
governance_lurker
· 13giờ trước
呃...亏41万还在那儿吸烟想人生,这心态是真的绝了
Nói đúng nhưng nói dễ thì dễ, quan trọng là ít người thực sự có thể theo đúng quy tắc, chết rồi
Phương pháp chia ba nghe có vẻ cổ nhưng thực sự là bí quyết sống lâu hơn, thông minh hơn những người chỉ biết đặt cược tất cả vào ước mơ làm giàu trong một đêm
Điều khiến tôi đau lòng nhất là "người vội vàng thị trường chưa bao giờ thương xót", tôi chính là kiểu ngu ngốc ngày nào cũng xem ảnh chụp màn hình của người khác rồi lại thêm vào vị thế mua vào
Tư duy ngược đã học được rồi, khi mọi người điên cuồng xông vào thì tôi vẫn đang chờ đợi, đó mới là nhận thức về cơ hội thực sự
Xem bản gốcTrả lời0
gas_fee_trauma
· 13giờ trước
Lại là những bài viết kiểu "Tôi đã giác ngộ rồi", đã mất 410.000 vẫn còn dám dạy người khác? Nhưng đúng là kiểm soát được ngón tay đã chạm đúng điểm, tôi cũng là loại phế vật chỉ kiếm được hai nghìn đồng là run tay đóng lệnh.
Lúc 3 giờ sáng, hộp thuốc lá đã hết, dãy số trên màn hình vẫn đang nhấp nháy: -41万. Điện thoại không ngừng rung, không phải là cảnh báo biến động thị trường, mà là tin nhắn thúc giục trả nợ. Lúc đó tôi mới hiểu, trong thị trường này, hoặc là bị nuốt chửng, hoặc là tự rèn luyện cho mình một khả năng.
Tôi cũng từng như phản xạ có điều kiện, chăm chăm nhìn vào ảnh chụp lợi nhuận người khác khoe, trong lòng cực kỳ sốt ruột. Luôn cảm thấy mình còn kém vài bước. Cho đến một đêm nọ, tôi mới hiểu ra — nơi này không bao giờ thương xót những người vội vàng, chỉ thưởng cho những người bình tĩnh. Điểm ngoặt của tôi bắt đầu từ việc tự nói với bản thân "đủ rồi".
**Việc đầu tiên: kiểm soát ngón tay, rồi mới bàn đến lợi nhuận**
Trước đây tôi cũng từng tin vào một huyền thoại về việc lật ngược tình thế, kết quả thì sao? Mỗi lần đều trong cảm xúc mà cắt lỗ. Sau đó tôi cứng rắn kéo tất cả các lệnh giao dịch ra xem: rõ ràng đã đặt dừng lỗ mà sao vẫn phải thủ công hủy lệnh? Lấy chút lợi nhuận rồi vội vàng chạy, thua lỗ thì cứ giữ chặt cổ, không buông bỏ? Các quy luật đều ở đó, tôi lại phớt lờ chúng.
Trong hai tháng, tôi từ bỏ ý nghĩ "đánh tất tay", bắt đầu làm một việc: để quy tắc thay thế cảm xúc trong quyết định. Sống sót mới có cơ hội tiếp theo.
**Việc thứ hai: luôn giữ lại đạn dược**
Đã thấy quá nhiều người trong thị trường vui chơi thỏa thích, vét sạch tài sản, khi thị trường đảo chiều, thậm chí không còn cơ hội lật ngược. Phương pháp của tôi nghe có vẻ quê mùa, nhưng hiệu quả:
Chia tiền thành ba phần để dùng, mỗi lần chỉ động một phần tối đa. Không sao nếu chọn sai hướng, còn có bước sau. Chỉ thêm vào vị trí có xác suất cao, càng thêm cẩn trọng, luôn giữ lại một nửa để đối phó với tình huống bất ngờ. Giao dịch còn cần tư duy ngược lại — khi mọi người đổ xô điên cuồng, tôi lặng lẽ giảm bớt vị thế, khi thị trường tuyệt vọng, tôi bắt đầu quan sát. Đây không phải là dự đoán cao siêu, chỉ là để lại cho mình một lối thoát.
Bạn sống đủ lâu, cơ hội tự nhiên sẽ đến gõ cửa.