Cuộc tranh luận về nợ quốc gia của Mỹ đang ngày càng nóng lên, và một câu hỏi quan trọng vẫn luôn xuất hiện: các quốc gia thực sự sở hữu phần nào các khoản nợ của Mỹ, và điều đó có ảnh hưởng gì đến tương lai tài chính của bạn không?
Bức tranh thực sự về quyền sở hữu nợ nước ngoài
Điều có thể khiến bạn ngạc nhiên là—các quốc gia nước ngoài không sở hữu nhiều nợ Mỹ như các tiêu đề đề cập. Tính đến tháng 4 năm 2025, tất cả các quốc gia kết hợp nắm giữ khoảng 24% tổng nợ Mỹ còn tồn đọng. Phần lớn trong đó? Người Mỹ tự sở hữu, chiếm khoảng 55%. Các cơ quan liên bang, bao gồm Cục Dự trữ Liên bang và Cơ quan An sinh Xã hội, chiếm lần lượt 13% và 7%.
Phân bổ này quan trọng vì nó có nghĩa là không một thế lực nước ngoài nào có thể đơn giản rút lui và gây ra sự sụp đổ thị trường.
Các chủ nợ lớn nhất: Ai đang cho Mỹ vay
Ba quốc gia chiếm ưu thế trong bảng xếp hạng nợ nước ngoài. Nhật Bản đứng vững ở vị trí đầu với 1,13 nghìn tỷ USD chứng khoán Mỹ—đi xa hơn các quốc gia khác. Ngay sau đó là Vương quốc Anh với 807,7 tỷ USD, tiếp theo là Trung Quốc với 757,2 tỷ USD.
Có một sự thay đổi thú vị: Trung Quốc từng giữ vị trí thứ hai nhưng đã liên tục giảm nợ Mỹ trong những năm gần đây, cho phép Vương quốc Anh vươn lên. Quá trình rút lui này diễn ra mà không gây ra khủng hoảng thị trường, chứng tỏ việc thanh lý nợ Mỹ của nước ngoài phần lớn là có thể kiểm soát được.
Các quốc gia trong nhóm tiếp theo gồm có Quần đảo Cayman ($448,3 tỷ USD), Bỉ ($411 tỷ USD), và Luxembourg ($410,9 tỷ USD). Canada, Pháp, Ireland và Thụy Sĩ nằm trong các vị trí cao, mỗi nước nắm giữ từ $310 tỷ USD đến $368 tỷ USD.
Ngoài ra, các quốc gia như Đài Loan, Singapore, Hồng Kông, Ấn Độ, Brazil, Na Uy, Ả Rập Saudi, Hàn Quốc, Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất và Đức đều đóng góp đáng kể vào tổng số nợ nước ngoài, nhưng không quốc gia nào có đủ sức mạnh để ảnh hưởng chính sách một cách đơn phương.
Đến Nhật Bản và xa hơn nữa: Hiểu về mối quan hệ nợ
Khi hỏi chúng ta nợ Nhật Bản bao nhiêu, câu trả lời rõ ràng là: 1,13 nghìn tỷ USD tính đến giữa năm 2025. Nhưng mối quan hệ đó thực sự trông như thế nào? Vị trí của Nhật Bản như một chủ nợ nước ngoài lớn nhất của Mỹ phản ánh các động thái thương mại và dòng vốn đầu tư qua nhiều thập kỷ, chứ không phải là một sự mất cân bằng quyền lực. Nhật Bản cần lợi suất trái phiếu Kho bạc Mỹ để duy trì tính cạnh tranh trên thị trường toàn cầu, còn Mỹ cần những người mua đáng tin cậy cho nợ của mình. Đó là sự phụ thuộc lẫn nhau, chứ không phải là sự lệ thuộc.
Ảnh hưởng đến ví tiền của bạn: Phức tạp hơn bạn nghĩ
Liệu quyền sở hữu nợ nước ngoài có trực tiếp ảnh hưởng đến túi tiền của người Mỹ trung bình không? Thật ngạc nhiên, câu trả lời phức tạp hơn nhiều. Nhu cầu của nước ngoài đối với nợ Mỹ có ảnh hưởng đến lãi suất—khi áp lực mua tăng, giá trái phiếu tăng và lợi suất giảm. Ngược lại, nhu cầu giảm có thể đẩy lãi suất lên cao hơn.
Tuy nhiên, tác động thực sự đến tài chính tiêu dùng là gián tiếp và chậm rãi. Rủi ro thực sự không phải là một sự rút lui đột ngột của nước ngoài, mà là giảm sút liên tục trong nhu cầu, có thể làm tăng dần chi phí vay mượn trong toàn bộ nền kinh tế. Điều này cuối cùng có thể ảnh hưởng đến lãi suất vay mua nhà, lãi suất thẻ tín dụng và các khoản vay nhỏ, nhưng những thay đổi này diễn ra chậm và bị ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố khác.
Tại sao Mỹ vẫn là sự lựa chọn an toàn nhất
Dù còn nhiều lo ngại về tài chính, các chứng khoán của chính phủ Mỹ vẫn nằm trong số những khoản đầu tư an toàn và thanh khoản nhất trên thế giới. Các nhà đầu tư nước ngoài—dù ở Tokyo, London hay Bắc Kinh—vẫn tiếp tục mua nợ Mỹ vì các lựa chọn khác đều rủi ro hơn hoặc ít thanh khoản hơn. Vai trò dự trữ toàn cầu của đồng đô la và độ sâu của thị trường tài chính Mỹ tạo ra lợi thế cấu trúc mà không thể biến mất trong một sớm một chiều.
Kết luận: Mặc dù quy mô nợ của Mỹ thực sự lớn, nhưng mối lo về quyền sở hữu nước ngoài giúp tăng đòn bẩy bị thổi phồng quá mức. Với 76% nợ được nắm giữ trong nước và không quốc gia nước ngoài nào kiểm soát đủ sức để định đoạt chính sách, thách thức thực sự nằm ở kỷ luật tài chính của chính Mỹ, chứ không phải là đầu hàng các chủ nợ nước ngoài.
Xem bản gốc
Trang này có thể chứa nội dung của bên thứ ba, được cung cấp chỉ nhằm mục đích thông tin (không phải là tuyên bố/bảo đảm) và không được coi là sự chứng thực cho quan điểm của Gate hoặc là lời khuyên về tài chính hoặc chuyên môn. Xem Tuyên bố từ chối trách nhiệm để biết chi tiết.
Chúng Ta Nợ Nhật Bản và Các Chủ Nợ Chính Khác Bao Nhiêu? Những Con Số Thật Sự Đằng Sau Năm 2025
Cuộc tranh luận về nợ quốc gia của Mỹ đang ngày càng nóng lên, và một câu hỏi quan trọng vẫn luôn xuất hiện: các quốc gia thực sự sở hữu phần nào các khoản nợ của Mỹ, và điều đó có ảnh hưởng gì đến tương lai tài chính của bạn không?
Bức tranh thực sự về quyền sở hữu nợ nước ngoài
Điều có thể khiến bạn ngạc nhiên là—các quốc gia nước ngoài không sở hữu nhiều nợ Mỹ như các tiêu đề đề cập. Tính đến tháng 4 năm 2025, tất cả các quốc gia kết hợp nắm giữ khoảng 24% tổng nợ Mỹ còn tồn đọng. Phần lớn trong đó? Người Mỹ tự sở hữu, chiếm khoảng 55%. Các cơ quan liên bang, bao gồm Cục Dự trữ Liên bang và Cơ quan An sinh Xã hội, chiếm lần lượt 13% và 7%.
Phân bổ này quan trọng vì nó có nghĩa là không một thế lực nước ngoài nào có thể đơn giản rút lui và gây ra sự sụp đổ thị trường.
Các chủ nợ lớn nhất: Ai đang cho Mỹ vay
Ba quốc gia chiếm ưu thế trong bảng xếp hạng nợ nước ngoài. Nhật Bản đứng vững ở vị trí đầu với 1,13 nghìn tỷ USD chứng khoán Mỹ—đi xa hơn các quốc gia khác. Ngay sau đó là Vương quốc Anh với 807,7 tỷ USD, tiếp theo là Trung Quốc với 757,2 tỷ USD.
Có một sự thay đổi thú vị: Trung Quốc từng giữ vị trí thứ hai nhưng đã liên tục giảm nợ Mỹ trong những năm gần đây, cho phép Vương quốc Anh vươn lên. Quá trình rút lui này diễn ra mà không gây ra khủng hoảng thị trường, chứng tỏ việc thanh lý nợ Mỹ của nước ngoài phần lớn là có thể kiểm soát được.
Các quốc gia trong nhóm tiếp theo gồm có Quần đảo Cayman ($448,3 tỷ USD), Bỉ ($411 tỷ USD), và Luxembourg ($410,9 tỷ USD). Canada, Pháp, Ireland và Thụy Sĩ nằm trong các vị trí cao, mỗi nước nắm giữ từ $310 tỷ USD đến $368 tỷ USD.
Ngoài ra, các quốc gia như Đài Loan, Singapore, Hồng Kông, Ấn Độ, Brazil, Na Uy, Ả Rập Saudi, Hàn Quốc, Các Tiểu vương quốc Ả Rập Thống nhất và Đức đều đóng góp đáng kể vào tổng số nợ nước ngoài, nhưng không quốc gia nào có đủ sức mạnh để ảnh hưởng chính sách một cách đơn phương.
Đến Nhật Bản và xa hơn nữa: Hiểu về mối quan hệ nợ
Khi hỏi chúng ta nợ Nhật Bản bao nhiêu, câu trả lời rõ ràng là: 1,13 nghìn tỷ USD tính đến giữa năm 2025. Nhưng mối quan hệ đó thực sự trông như thế nào? Vị trí của Nhật Bản như một chủ nợ nước ngoài lớn nhất của Mỹ phản ánh các động thái thương mại và dòng vốn đầu tư qua nhiều thập kỷ, chứ không phải là một sự mất cân bằng quyền lực. Nhật Bản cần lợi suất trái phiếu Kho bạc Mỹ để duy trì tính cạnh tranh trên thị trường toàn cầu, còn Mỹ cần những người mua đáng tin cậy cho nợ của mình. Đó là sự phụ thuộc lẫn nhau, chứ không phải là sự lệ thuộc.
Ảnh hưởng đến ví tiền của bạn: Phức tạp hơn bạn nghĩ
Liệu quyền sở hữu nợ nước ngoài có trực tiếp ảnh hưởng đến túi tiền của người Mỹ trung bình không? Thật ngạc nhiên, câu trả lời phức tạp hơn nhiều. Nhu cầu của nước ngoài đối với nợ Mỹ có ảnh hưởng đến lãi suất—khi áp lực mua tăng, giá trái phiếu tăng và lợi suất giảm. Ngược lại, nhu cầu giảm có thể đẩy lãi suất lên cao hơn.
Tuy nhiên, tác động thực sự đến tài chính tiêu dùng là gián tiếp và chậm rãi. Rủi ro thực sự không phải là một sự rút lui đột ngột của nước ngoài, mà là giảm sút liên tục trong nhu cầu, có thể làm tăng dần chi phí vay mượn trong toàn bộ nền kinh tế. Điều này cuối cùng có thể ảnh hưởng đến lãi suất vay mua nhà, lãi suất thẻ tín dụng và các khoản vay nhỏ, nhưng những thay đổi này diễn ra chậm và bị ảnh hưởng bởi nhiều yếu tố khác.
Tại sao Mỹ vẫn là sự lựa chọn an toàn nhất
Dù còn nhiều lo ngại về tài chính, các chứng khoán của chính phủ Mỹ vẫn nằm trong số những khoản đầu tư an toàn và thanh khoản nhất trên thế giới. Các nhà đầu tư nước ngoài—dù ở Tokyo, London hay Bắc Kinh—vẫn tiếp tục mua nợ Mỹ vì các lựa chọn khác đều rủi ro hơn hoặc ít thanh khoản hơn. Vai trò dự trữ toàn cầu của đồng đô la và độ sâu của thị trường tài chính Mỹ tạo ra lợi thế cấu trúc mà không thể biến mất trong một sớm một chiều.
Kết luận: Mặc dù quy mô nợ của Mỹ thực sự lớn, nhưng mối lo về quyền sở hữu nước ngoài giúp tăng đòn bẩy bị thổi phồng quá mức. Với 76% nợ được nắm giữ trong nước và không quốc gia nước ngoài nào kiểm soát đủ sức để định đoạt chính sách, thách thức thực sự nằm ở kỷ luật tài chính của chính Mỹ, chứ không phải là đầu hàng các chủ nợ nước ngoài.