
Các mạng Layer 1 là nền tảng blockchain như Bitcoin và Ethereum, chịu trách nhiệm xử lý và xác thực toàn bộ giao dịch, đồng thời đảm bảo an toàn cho hệ thống. Khi số lượng người dùng tiền mã hóa tăng mạnh, các mạng này gặp phải thách thức về mở rộng, dẫn đến phí giao dịch cao và tốc độ xử lý chậm. Layer 2 ra đời như một giải pháp mở rộng xây dựng trên blockchain gốc, giúp tăng đáng kể thông lượng giao dịch và giảm phí bằng cách chuyển một phần xử lý giao dịch ra ngoài chuỗi. Sự phối hợp giữa hai lớp này cho phép hệ sinh thái blockchain mở rộng mà vẫn duy trì tính phi tập trung và bảo mật.
Khái niệm Layer 1 xuất phát từ các thiết kế blockchain ban đầu, đại diện cho các blockchain hoàn chỉnh, vận hành độc lập, đảm nhận xác thực giao dịch, cơ chế đồng thuận và lưu trữ dữ liệu. Bitcoin, với vai trò là hệ thống blockchain đầu tiên, gặp hạn chế về kích thước khối và thời gian tạo khối, dẫn đến tắc nghẽn mạng. “Blockchain trilemma” (không thể đồng thời đạt được mở rộng, bảo mật và phi tập trung) đã thúc đẩy nghiên cứu các giải pháp mở rộng.
Khi tiền mã hóa bùng nổ vào năm 2017-2018, vấn đề tắc nghẽn mạng càng trở nên nghiêm trọng, buộc các nhà phát triển phải tìm kiếm phương án mở rộng mới. Layer 2 xuất hiện trong bối cảnh này, được thiết kế không nhằm thay đổi giao thức gốc mà xây dựng thêm lớp xử lý giao dịch trên blockchain nền tảng. Lightning Network của Bitcoin là một trong những giải pháp Layer 2 đầu tiên, còn Ethereum phát triển nhiều lựa chọn như Optimistic Rollups và ZK-Rollups.
Layer 1 xử lý toàn bộ giao dịch trực tiếp trên chuỗi thông qua các cơ chế đồng thuận như Proof of Work hoặc Proof of Stake. Mỗi node đều xác thực và lưu trữ toàn bộ sổ cái, đảm bảo bảo mật và phi tập trung nhưng giới hạn tốc độ xử lý. Ví dụ, Bitcoin trung bình xử lý 7 giao dịch/giây, còn Ethereum khoảng 15.
Layer 2 sử dụng nhiều công nghệ để chuyển phần lớn xử lý giao dịch ra ngoài chuỗi:
Các giải pháp Layer 2 có thể nâng tốc độ xử lý lên hàng nghìn hoặc hàng chục nghìn TPS, đồng thời kế thừa đảm bảo bảo mật từ chuỗi chính.
Thách thức chính của Layer 1:
Rủi ro của Layer 2:
Dù Layer 2 khắc phục nhiều hạn chế của Layer 1, chúng cũng mang đến những yếu tố phức tạp và rủi ro mới, đòi hỏi người dùng phải hiểu rõ ưu nhược điểm từng giải pháp.
Layer 1 và Layer 2 đóng vai trò bổ trợ trong hệ sinh thái blockchain. Layer 1 đảm bảo nền tảng bảo mật và phi tập trung. Layer 2 mang lại khả năng mở rộng và hiệu quả. Khi công nghệ phát triển, sự phối hợp giữa hai lớp sẽ ngày càng liền mạch hơn, như kết hợp sharding của Ethereum với Layer 2 để đạt hàng chục hoặc hàng trăm nghìn giao dịch mỗi giây. Kiến trúc phân tầng giúp blockchain đáp ứng yêu cầu ứng dụng doanh nghiệp, giữ giá trị phi tập trung cốt lõi và tạo nền tảng cho các ứng dụng blockchain mở rộng hơn.
Mời người khác bỏ phiếu


